Nhiều bạn không nhận ra bản chất của tiền nên có thể không hiểu sự vận hành của nó. Tiền mà chúng ta có trong tay là tiền mặt. Chúng ta có thể chủ động sử dụng để mua dịch vụ. Khi mua dịch vụ tiền chuyển sang người khác. Cứ như thế tiền chuyển động thành dòng.
Ngày nay sử dụng thanh toán qua tài khoản nhiều nên chúng ta có thể coi như tiền ở trong các tài khoản. Cứ mỗi khi dòng tiền chạy từ tài khoản A sang tài khoản B thì một dịch vụ được tạo ra ở A. Như vậy tiền chỉ đóng vai trò như một chất xúc tác để dịch vụ được tạo ra. Xét về mặt lý tưởng thì dòng tiền cứ chạy từ chỗ này tới chỗ khác để kích hoạt dịch vụ. Kích hoạt dịch vụ có thể chỉ là chi tiêu mua đồ ăn, mua nhà cửa, và cũng có thể là cung cấp vốn cho việc xây một khu đô thị hay làm một trang trại sản xuất nông nghiệp. Người sử dụng tiền để chi tiêu cho dịch vụ ăn uống để sinh ra sức lao động. Như vậy dòng tiền chuyển động để tạo ra dịch vụ, dịch vụ đi qua con người để tạo ra sức lao động.
Sức lao động cùng với dòng tiền để tạo ra dịch vụ mới.
Xét về nguyên lý thì hệ thống các dòng tiền chảy qua các tài khoản như vậy là hoàn thiện. Tuy nhiên ở đây thiếu yếu tố tự vận động. Để có thể tự sinh ra cơ chế tự vận động thì tiền chuyển tới tài khoản phải sinh ra lãi. Như thế dòng tiền sẽ tự chạy tới nơi nào sinh lãi nhiều nhất. Nếu một dịch vụ cần mà chưa có đủ để đáp ứng nhu cầu thì nó sẽ lên giá. Tài khoản nơi tạo ra dịch vụ sẽ mang lại lãi nhiều hơn nơi khác nên dòng tiền chạy về đấy. Đó chính là cơ chế thị trường tự do.
Đầu tư vào một dự án, mua bất động sản chẳng hạn, khi ấy tiền của nhà đầu tư đã không còn. Tiền chỉ quay lại với chủ đầu tư khi dịch vụ, tức bất động sản được chuyển cho người khác. Như vậy có các đầu tư mà không sinh lãi, có đầu tư bị lỗ, hoặc lãi có nhưng chậm. Xét về tổng thể nếu nhu cầu bất động sản, như nhà ở, mà còn thì dòng tiền còn chảy về, mà nếu như không còn thì dòng tiền không chảy vào lĩnh vực bất động sản. Xét trong cơ chế thị trường thì tiền luôn không tự nhiên mất đi, không tự nhiên sinh ra.
Bản chất của quá trình sản xuất là dịch vụ con người tạo ra một lượng dịch vụ ngày càng tăng. Như vậy nhà nước phải phát hành thêm tiền để cân bằng với giá dịch vụ. Con số này được ấn định ngay từ đầu năm tài chính và gọi là mức tăng trưởng. Trong trường hợp phát hành quá nhiều tiền sẽ dẫn đến mất cân đối giá và dẫn tới việc nhiều hợp đồng không thể thực hiện được. Điều này khiến cho dòng tiền ngừng chảy. Kinh tế sẽ suy giảm.
Như hiện nay, các dự án bất động sản đang cần vốn để hoàn thiện. Tuy nhiên nếu các căn hộ hoàn thiện xong mà không thể bán được thì dòng tiền đầu tư cũng không thể chảy tới. Do phải trả lãi ngân hàng nên các dự án bị phá sản. Các dự án phá sản khiến cho tiền không quay về ngân hàng. Như thế buộc ngân hành phải tìm cách bơm tiền cho doanh nghiệp để doanh nghiệp thực hiện xong dự án.
Tiền ngân hàng huy động thông qua vay trả lãi. Vay trả lãi hay phát hành trái phiếu đều là chuyển tiền từ dạng cụ thể sang tiền tự sinh lãi. Chính vì có lãi mà người dân mua, khiến cho tiền chảy về ngân hàng. Phát hành trái phiếu chính phủ thực chất là phát hành tiền vì trái phiếu có thể dùng được như tiền. Như vậy tiền đưa vào lưu thông nhiều hơn.
Tóm lại, không thể nói tiền giắt trong bất động sản mà chỉ nên nói là có nhiều dự án không thể thực hiện được vì thiếu tiền. Dự án bất động sản thiếu tiền là do nhu cầu nhà ở không còn cần bằng các nhu cầu khác. Việc nhà nước dùng một khoản tiền để kích thích đẩy nhanh tiến độ xây dựng cũng không giải quyết được khủng hoảng hiện nay. Vậy thì để giải quyết khủng hoảng bất động sản hiện nay phải tìm được khâu cung ứng dịch vụ mà nhu cầu xã hội đang cần. Mặc dù nhu cầu nhà ở vẫn có nhưng khả năng để người ở trong ngôi nhà 4 tỷ kiếm ra được 40 triệu mỗi tháng, tức là ứng với lãi suất 1% tháng, là khó. 40 triệu mới chỉ là chi phí tiền nhà chứ chưa trả các dịch vụ khác. Như vậy một lượng lớn các dự án bất động sản sẽ bị phá sản.